Thơ lục bát là gì? Tổng hợp các bài thơ lục bát hay

Thơ lục bát là thể thơ vô cùng quen thuộc trong kho tàng các bài thơ hay của Việt Nam. Thể thơ này được tác giả sáng tác với nhiều chủ đề khác nhau.

Mỗi chủ đề là một cảm xúc, tâm tình của nhà thơ gửi gắm vào từng câu chữ của bài thơ. disanthegioi.info đã sưu tầm nhiều câu thơ hay và cảm xúc để bạn tham khảo.

Thơ lục bát là gì?

Thế nào là thơ lục bát là câu hỏi được rất nhiều người quan tâm, mặc dù đây là thể thơ vô cùng quen thuộc. Thơ lục là thơ trong đoạn thơ có câu 6 chữ, có câu 8 chữ tạo thành một bài thơ đan xen hai câu thơ này.

Làm thơ lục bát có khó không phụ thuộc vào việc người làm thơ có nắm được vốn từ và luật gieo vần khi làm thơ. Khi làm thơ lục bát cần gieo tiếng thứ 6 vần với tiếng thứ 8 của câu tiếp theo.

Tiếp đó, tiếng thứ 8 của câu bát phải vần với tiếng thứ 6 của câu lục tiếp theo. Cách gieo vần thơ lục bát như này tạo nên âm điệu riêng cho bài thơ. Khi đọc lên sẽ thấy chứa chan cảm xúc và vần điệu hơn.

Quy tắc thơ lục bát

Khi làm thơ lục bát phải đảm bảo quy tắc ngắt nhịp thơ đúng chuẩn. Điều này giúp cho bài thơ có thể nhấn mạnh điều tác giả muốn gửi gắm.

Thơ lục bát cần ngắt nhịp chẵn 2/2/2 hoặc 3/3 ở câu 6 chữ. Đối với câu 8 chữ cần ngắt nhịp 2/2/2/2; 4/4 hoặc 3/3/2.

Nhờ vào đặc điểm của thơ lục bát chính là cách ngắt nhịp, mà thể thơ này khác biệt so với các thể thơ khác. Có thể đánh giá, thơ lục bát hay hơn, bay bổng và có nhịp điệu hơn.

Cách làm thơ lục bát

Thơ lục bát gồm 1 câu 6 (câu lục) và 1 câu 8 (câu 8 chữ). Mỗi 1 cụm câu 6 8 này gọi là 1 liên. Dù làm bao nhiêu liên, bao nhiêu khổ, bạn cũng phải bắt đầu với câu lục và kết thúc bằng câu bát.

Cách gieo vần thơ lục bát được áp dụng theo quy tắc sau:

x B x T x B (vần 1)

x B x T x B (vần 1) t B (vần 2)

x B x T x B (vần 2)

x B x T x B (vần 2) t B (vần 3)

(tương tự để nối vần gieo cho những câu tiếp theo)

Trong đó:

  • B: Vần Bằng
  • T: Vần trắc
  • t: nên là trắc
  • x: Bằng hoặc trắc đều được

Ví dụ:

Mây vờn én liệng tầng không

Cành mai điểm trắng đào hồng nở hoa

Âm dương kết hợp hài hòa

Heo may thổi nhẹ giao thoa nắng vàng

Vần 1: Không – Hồng (ông)

Vần 2: Hoa – Hòa (oa)

Vần 3: Vàng.

Bạn có thể xem thêm hướng dẫn chi tiết tại đây:

Thơ lục bát về thầy cô

Thơ lục bát hay về thầy cô là những bài thơ dạt dào cảm xúc của tác giả dành cho các thầy cô yêu dấu của mình. Ơn thầy cô luôn ghi dấu ấn trong lòng mỗi học sinh không thể nào phai nhòa.

Hình ảnh cô giáo dịu hiền

Người lái đò (Tác giả: Nghĩa Trần)

Mỗi năm đưa một chuyến đò

Chở bao con chữ về kho học hành

Học trò đỗ đạt công danh

Mai sau giúp nước mình giành vinh quang.

Trồng cây giữ nước giữ làng

Ươm mầm tri thức nặng mang nỗi lòng

Chẳng màng vất vả nhọc công

Chỉ mong tất cả thuộc lòng lời ru:

“Quê hương sạch bóng quân thù

Gia đình hạnh phúc thầy u đỡ đần

Ra đường giúp bạn khó khăn

Lên trường học hỏi: lễ, cần, thanh, liêm”.

Thầy cô khi khó hỏi tìm

Để thêm kiến thức về ghim trong mình

Hãy là những đóa hoa xinh

Tô đời tươi đẹp bình minh nắng hồng.

Nhọc nhằn dõi mắt nhìn trông

Dìu từng chân trẻ ẵm bồng giấc mơ

Học sinh tuổi trẻ dại khờ

Như bầy chim nhỏ bơ vơ trong vườn.

Cô thầy dìu dắt yêu thương

Làm nền vững chãi con đường tương lai

Đò đưa cần mẫn miệt mài

Qua sông tri thức vì ai một đời.

Bụi phấn (Tác giả: Hoài Thương)

Thầy con giờ đã già rồi

Mắt mờ, chân yếu, da mồi còn đâu

Phấn rơi bạc cả mái đầu

Đưa con qua những bể dâu cuộc đời

Mỗi khi bụi phấn rơi rơi

Thầy gieo mầm hạt những lời yêu thương

Cho con vững bước nẻo đường

Hành trang kiến thức, tình thương của thầy

Biết bao vất vả, đắng cay

Gạo tiền, cơm áo, vòng quay cuộc đời

Nhưng tâm thầy mãi sáng ngời

Dựng xây sự nghiệp trồng người thanh cao

Trọn đời con mãi tự hào

Cúi đầu cung kính thương sao dáng thầy

Dẫu đời xuôi ngược đó đây

Tim con ghi khắc lời thầy khi xưa

Khuya rồi thầy đã ngủ chưa?

Ngàn bông hoa thắm kính thưa dâng thầy

Cho con cuộc sống hôm nay

Mừng ngày nhà giáo ơn thầy chẳng quên.

Mái trường thân yêu (Tác giả: Chưa rõ)

Mười lần khai giảng qua rồi

Mà nay tôi lại bồi hồi xuyến xao

Mới vừa năm ngoái bước vào

Mái trường chuyên tỉnh tự hào lắm thay!

Vậy mà khai giảng lần này

Tim tôi rạo rực nhớ ngày đầu tiên

Thầy cô như thể mẹ hiền

Dày công dạy dỗ triên miên tháng ngày.

Cơm cha áo mẹ chữ thầy

Gắng công học tập có ngày thành danh

Thời gian rồi cũng qua nhanh

Nhưng bao kỷ niệm ngày xanh mãi còn.

Trên cao chim hót véo von

Phía xa cây phượng vẫn còn điểm bông

Ngôi trường lá mái nhà chung

Đi xa mãi nhớ ngày cùng bên nhau.

Ơn thầy em mãi khắc sâu!

Dù cho cuộc sống dãi dầu nắng mưa

Em luôn nhớ mái trường xưa

Nhớ trường chuyên tỉnh sớm đi trưa về.

Thầy và chuyến đò xưa (Tác giả: Nguyễn Quốc Đạt)

Lặng xuôi năm tháng êm trôi

Con đò kể chuyện một thời rất xưa

Rằng người chèo chống đón đưa

Mặc cho bụi phấn giữa trưa rơi nhiều.

Bay lên tựa những cánh diều

Khách ngày xưa đó ít nhiều lãng quên

Rời xa bến nước quên tên

Giờ sông vắng lặng buồn tênh tiếng cười.

Giọt sương rơi mặn bên đời

Tóc thầy bạc trắng giữa trời chiều đông

Mát thầy mòn mỏi xa trông

Cây bơ vơ đứng giữa dòng thời gian.

Công thầy (Tác giả: Thu Lê)

“Muốn sang thì bắc cầu kiều

Muốn con hay chữ thì yêu kính thầy”

Câu ca xưa vẫn còn đây

Muôn đời không cũ tràn đầy niềm tin.

Thầy trao kiến thức tầm nhìn

Cô dạy nhân cách, niềm tin cuộc đời

Công thầy cô tựa biển khơi

Ươm mầm xanh để rạng ngời tương lai.

Con đò cần mẫn sớm mai

Quản chi mưa nắng ngày dài đêm thâu

Vui khi trò lập công đầu

Đắng lòng vì một nhịp cầu lệch ray.

Biết bao gương sáng cô thầy

Gian nan cắm bản đêm ngày mù sương

Vượt qua gian khó đời thường

Coi trò như đứa con thương của mình.

Cao quý như ánh bình minh

Bác Hồ trao tặng bằng tình thương yêu

Trời xanh, mây trắng, cánh diều

Thầy cô mong ước những điều nhỏ thôi.

Trò ngoan chăm học, không lười

Luyện rèn thân thể, vui tươi mỗi ngày

Thành công có được hôm nay

Chính nhờ đức cô thầy năm xưa.

Thơ lục bát về tình bạn

Những bài thơ lục bát về tình bạn có rất nhiều bài hay và cảm xúc. Các bài thơ này đều thể hiện tình bạn chân thành, thiêng liêng và đáng quý của nhiều tác giả.

Vần thơ tình bạn (Tác giả: Chưa rõ)

Tình bạn là những vần thơ

Tối về đắp gối ngâm quơ vài lời

Tình bạn áo trắng một thời

Bây giờ áo bạc phai rồi vẫn treo

Tình bạn hạt giống mang theo

Suốt đời tri kỷ ai gieo ai trồng?

Đôi bạn (Tác giả: Chưa rõ)

Nhớ xưa áo trắng tinh khôi

Học tan ở lớp sánh đôi đi về

Đôi bạn hẹn ước cùng thề

Thi vào đại học ta về trường chung.

Sắp ngày đại học trường xa

Bạn xinh nên có người ta hỏi trầu

Thẹn thùng ngúng nguẩy vài câu

Rồi bạn cũng phải gật đầu người ta.

Còn tôi tiếp tục học xa

Đến khi về lại bạn đã hai con

Gặp nhau nước mắt nỉ non

Ôn bao kỷ niệm thời còn hoa niên.

Nhìn cảnh bạn cũng điền viên

Vui mừng hai đứa triền miên nói cười

Nhìn bạn lòng tôi bồi hồi

Mỗi người mỗi cảnh một thời vấn vương.

Nụ cười tình bạn (Tác giả: Chưa rõ)

Dòng đời xuôi ngược gặp nhau

Tri gia tín nghĩa tình sâu giữ tròn

Hỡi ơi nước chảy đá mòn

Đổi thay mặn nhạt hàn ôn mấy người.

Thương nhau chín bỏ làm mười

Giữ cho cuộc sống thắm tươi mặn nồng

Dù rằng gặp cảnh gai chông

Chung tay tiếp sức đồng lòng vượt qua.

Đắp bồi tình cảm nở hoa

Đẩy lùi tủi hận xót xa u hoài

Kiên trì hướng đến tương lai

Thẳng lưng tiến bước dặm dài nề chi.

Bạn bè là nghĩa lương tri

Có duyên gặp mặt mấy khi trong đời

Trên môi hé nở nụ cười

Sống vui, mạnh khỏe làm người nghĩa nhân

Tri kỷ (Tác giả: Phan Thanh Tùng)

Ngày xưa Dương Lễ, Lưu Bình

Tâm giao tri kỷ hiến tình vì ân

Ngày nay hỏi khắp thế nhân

Tìm đâu hai đứa bạn thân Lễ – Bình?

Giàu nghèo cao thấp nhục vinh

Phân chia giai cấp nghĩa tình bỏ quên

Chạy theo danh vọng hão huyền

Chay theo vật chất của tiền háo danh.

Bề ngoài dáng vẻ cao thanh

Bên trong hoen ố mọc nanh cáo già

Tiền không thương kẻ thật thà

Tình không thương kẻ điêu ngoa dối lòng.

Đã là nghĩa nặng tình thâm

Đã là người phải lấy tâm làm đầu

Trọn tình bằng hữu trước sau

Vẹn toàn giao ước như câu ăn thề.

Tiều nhơn, gian dối làm chi

Cứ nơm nớp sợ, cách ly mọi người

Thế gian tất cả của trời

Trời không cho hết, không đòi riêng ai.

Như ta đây sống khoan thai

Có nghèo một tí hỏi ai khinh nào?

Mang danh hiểu biết học cao

Lễ ơi! Mày đã quên tao là Bình!

Tình bạn (Tác giả: Trần Kim Thoa)

Thế gian hiếm bạn nhiều bè

Tìm người tri kỷ sao nghe xa vời

Bạn thân rất hiếm trên đời

Muốn tìm người bạn chơi vơi tháng ngày.

Bạn thân thông cảm đắng cay

Chia bùi sẻ ngọt tương lai đường lại

Không cần đen trắng giống ai

Chỉ cần thông cảm bởi hai tình người.

Trao nhau những chuyện vui cười

Bên nhau những lúc cuộc đời khó khăn

Chia nhau giây phút bâng khuâng

Là người bạn tốt ta cần cho nhau.

Bạn thân không hỏi tại sao?

Bạn thân trao hết ngọt ngào yêu thương

Bạn thân tư tưởng chung đường

Giàu nghèo cũng vậy vẫn thương bạn mình.

Không chỉ thơ lục bát, những câu thơ 8 chữ cũng có cách riêng thể hiện tình cảm bạn bè thuở học trò. Nếu yêu thích chủ đề này, bạn có thể sưu tầm thêm ở những bài thơ 8 chữ thú vị.

Thơ lục bát về quê hương

Các bài thơ lục bát hay về quê hương được nhiều tác giả lựa chọn để sáng tác. Quê hương chính là nơi sinh ra và lớn lên của tác giả, là nguồn cảm hứng vô tận cho các sáng tác.

Bài thơ lục bát về quê hương hay

Lưng tựa bến quê (Tác giả: Toàn Tâm Hòa)

Ta về lưng tựa chiều nghiêng

Thả hồn theo những bình yên lạ thường

Bao năm xuôi ngược dặm đường

Nay về gom những yêu thương đong đầy.

Đồng xanh thẳng cánh cò bay

Dòng sông quê vẫn nặng đầy phù sa

Sao diều vi vút ngân nga

Bao nhiêu âm điệu thiết tha mê hồn.

Ta ngồi nhìn ngắm hoàng hôn

Mà lòng sao cứ bồn chồn xuyến xao

Hương đồng gió nội ngọt ngào

Nhà ai khói bếp quyện vào chiều mơ.

Ta về tìm khúc ầu ơ

Ca dao của mẹ, ngày thơ xa rồi

Bước chân bổi hổi bồi hồi

Đếm từng kỷ niệm xa xôi hiện về.

Ta về lưng tựa bến quê

Mơ màng trong những vỗ về dấu yêu

Lưng còng dáng mẹ liêu xiêu

Nghiêng theo bóng nắng cuối chiều mỏng manh.

Tà về bên mái nhà tranh

Thấy bao ký ức vờn quanh bên mình

Bữa cơm ấm áp gia đình

Tựa vào lòng mẹ lặng nhìn rưng rưng.

Tình quê (Tác giả: Hoa Lục Bình)

Chiều tà nắng ngả triền đê

Mục đồng thong thả đi về lưng trâu

Dòng sông xanh ngắt một màu

Một đàn cò trắng từ đâu bay về.

Bình yên một buổi chiều quê

Khói đồng lan tỏa đêm về vắng tanh

Ngoài đồng cây lúa con xanh

Chiều quê êm ả trong lành biết bao.

Nhìn đàn gà nhỏ gọi nhau

Mọi người xong việc gọi nhau ra về

Giờ đây đêm cũng đã về

Thoảng đâu trong gió tóc thề thơm hương.

Bình minh một sớm mù sương

Đàn trâu nhai cỏ ngoài vườn nhởn nhơ

Cánh cò bay lạc vào thơ

Làm cho tôi mãi ngẩn ngơ giữa đồng.

Con đò nằm dưới bên sông

Hình như nó cũng chờ mong một người

Người người rôm rả nói cười

Đồng xanh bát ngát thơm mùi mạ non.

Tình quê một dạ sắt son

Ở nơi thành thị em còn nhớ không

Con đò bến cũ chờ mong

Hôm nào anh cũng chờ trông em về.

Việt Nam quê hương ta (Tác giả: Nguyễn Đình Thi)

Việt Nam đất nước ta ơi

Mênh mông biển lúa đâu trời đẹp hơn

Cánh cò bay lả rập rờn

Mây mờ che đỉnh Trường Sơn sớm chiều

Quê hương biết mấy thân yêu

Bao nhiêu đời đã chịu nhiều thương đau

Mặt người vất vả in sâu

Gái trai cũng một áo nâu nhuộm buồn

Đất nghèo nuôi những anh hùng

Chìm trong màu lựa lại vùng đứng lên

Đạp quân thù xuống đất đen

Súng gươm vứt bỏ lại hiền như xưa

Việt Nam đất nắng chan hòa

Hoa thơm quả ngọt bốn mùa trời xanh

Mắt đen cô gái long lanh

Yêu ai yêu trọn tấm tình thủy chung

Đất trăm nghề của trăm vùng

Khách phương xa tới lạ lùng tìm xem

Tay người như có phép tiên

Trên tre lá cũng dệt nghìn bài thơ

Nước bâng khuâng những chuyến đò

Đêm đêm còn vọng câu hò Trương Chi

Đói nghèo nên phải chia ly

Xót xa lòng kẻ rời quê lên đường

Ta đi ta nhớ núi rừng

Ta đi ta nhớ dòng sông vỗ bờ

Nhớ đồng ruộng, nhớ khoai ngô

Bữa cơm rau muống quả cà giòn tan

Quê hương (Tác giả: Nguyễn Đình Huân)

Quê hương là một tiếng ve

Lời ru của mẹ trưa hè à ơi

Dòng sông con nước đầy vơi

Quê hương là một góc trời tuổi thơ

Quê hương ngày ấy như mơ

Tôi là cậu bé dại khờ đáng yêu

Quê hương là tiếng sáo diều

Là cánh cò trắng chiều chiều chân đê

Quê hương là phiên chợ quê

Chợ trưa mong mẹ mang về bánh đa

Quê hương là một tiếng gà

Bình minh gáy sáng ngân nga xóm làng

Quê hương là cánh đồng vàng

Hương thơm lúa chín mênh mang trời chiều

Quê hương là dáng mẹ yêu

Áo nâu nón lá liêu xiêu đi về

Quê hương nhắc tới nhớ ghê

Ai đi xa cũng mong về chốn xưa

Quê hương là những cơn mưa

Quê hương là những hàng dừa ven kinh

Quê hương mang nặng nghĩa tình

Quê hương tôi đó đẹp xinh tuyệt vời

Quê hương ta đó là nơi

Chôn nhau cắt rốn người ơi nhớ về.

Quê hương nỗi nhớ (Tác giả: Hoàng Thanh Tâm)

Trở về tìm mái nhà quê

Tìm hình bóng mẹ bộn bề nắng mưa

Tìm nắng xuyên ngọn cây dừa

Tìm hương mạ mới gió lùa thơm tho

Tìm đàn trâu với con đò

Áo bà ba mẹ câu hò trên sông

Nón lá nghiêng nắng nước ròng

Miền quê khó nhọc con còng con cua

Lục bình tim tím mùa mưa

Bồng bềnh một khúc sông khua mái chèo

Khỏi lên cháy bếp nhà nghèo

Con gà cục tác con mèo quẩy đuôi

Heo gà chạy ngược chạy xuôi

Chân bùn tay lấm nụ cười chân quê

Cánh cò trắng xóa vọng về

Ngân nga vọng cổ bốn bề thiên nhiên

Đậm đà ký ức giao duyên

Xương cha máu mẹ dịu hiền ca dao

Con dù biền biệt phương nào

Quê hương một dạ dạt dào khó phai.

Chủ đề đất nước, quê hương luôn mang đến niềm cảm hứng bất tận. Nhiều tác giả sáng tác bài thơ 7 chữ hay được The Poet sưu tầm, bạn có thể vào trang thơ của diễn đàn để theo dõi.

Thơ lục bát nổi tiếng

Trong kho tàng văn học Việt Nam có rất nhiều bài thơ lục bát nổi tiếng. Các bài thơ này chủ yếu thể hiện tình đồng chí trong kháng chiến, khó khăn trong chiến tranh.

Việt Bắc (Tác giả: Tố Hữu)

Mình về mình có nhớ ta

Mười lăm năm ấy thiết tha mặn nồng

Mình về mình có nhớ không

Nhìn cây nhớ núi, nhìn sông nhớ nguồn?

Tiếng ai tha thiết bên cồn

Bâng khuâng trong dạ, bồn chồn bước đi

Áo chàm đưa buổi phân ly

Cầm tay nhau biết nói gì hôm nay…

Mình đi có nhớ những ngày

Mưa nguồn suối lũ, những mây cùng mù?

Mình về, có nhớ chiến khu

Miếng cơm chấm muối, mối thù nặng vai?

Mình về, rừng núi nhớ ai

Trám bùi để rụng, măng mai để già

Mình đi, có nhớ những nhà

Hắt hiu lau xám, đậm đà lòng son

Mình về, còn nhớ núi non

Nhớ khi kháng Nhật, thuở còn Việt Minh

Mình đi, mình có nhớ mình

Tân Trào, Hồng Thái, mái đình cây đa?

Ta với mình, mình với ta

Lòng ta sau trước mặn mà đinh ninh

Mình đi, mình lại nhớ mình

Nguồn bao nhiêu nước nghĩa tình bấy nhiêu…

Nhớ gì như nhớ người yêu

Trăng lên đầu núi, nắng chiều lưng nương

Nhớ từng bản khói cùng sương

Sớm khuya bếp lửa người thương đi về

Nhờ từng rừng nứa bờ tre

Ngòi Thia, sông Đáy, suối Lê vơi đầy

Ta đi, ta nhớ những ngày

Mình đây ta đó, đắng cay ngọt bùi…

Thương nhau, chia củ sắn lùi

Bát cơm sẻ nửa, chăn sui đắp cùng

Nhớ người mẹ nắng cháy lưng

Địu con lên rẫy, bẻ từng bắp ngô

Nhớ sao lớp học i tờ

Đồng khuya đuốc sáng những giờ liên hoan

Nhớ sao ngày tháng cơ quan

Gian nan đời vẫn ca vang núi đèo

Nhớ sao tiếng mõ rừng chiều

Chày đêm nện cối đều đều suối xa…

Ta về, mình có nhớ ta

Ta về, ta nhớ những hoa cùng người

Rừng xanh hoa chuối đỏ tươi

Đèn cao nắng ánh dao gài thắt lưng

Ngày xuân mơ nở trắng rừng

Nhớ người đan nón chuốt từng sợi giang

Ve kêu rừng phách đổ vàng

Nhớ cô em gái hái măng một mình

Rừng thu trăng rọi hòa bình

Nhớ ai tiếng hát ân tình thủy chung.

Nhớ khi giặc đến giặc lùng

Rừng cây núi đá ta cùng đánh Tây

Núi giăng thành lũy sắt dày

Rừng che bộ đội, rừng vây quân thù

Mênh mông bốn mặt sương mù

Đất trời ta cả chiến khu một lòng.

Ai về ai có nhớ không?

Ta về ta nhớ Phủ Thông, đèo Giàng

Nhớ sông Lô, nhớ phố Ràng

Nhớ từ Cao – Lạng, nhớ sang Nhị Hà…

Những đường Việt Bắc của ta

Đêm đêm rầm rập như là đất rung

Quân đi điệp điệp trùng trùng

Ánh sao đầu súng, bạn cùng mũ nan

Dân công đỏ đuốc từng đoàn

Bước chân nát đá, muôn tàn lửa bay

Nghìn đêm thăm thẳm sương dày

Đèn pha bật sáng như ngày mai lên

Tin vui chiến thắng trăm miền

Hòa Bình, Tây Bắc, Điện Biên vui về

Vui từ Đồng Tháp, An Khê

Vui lên Việt Bắc, đèo De, núi Hồng.

Ai về ai có nhớ không?

Ngọn cờ đỏ thắm gió lồng cửa hang

Nắng trưa rực rỡ sao vàng

Trung ương, chính phủ luận bàn việc công

Điều quân chiến dịch thu đông

Nông thôn phát động, giao thông mở đường

Giữ đê, phòng hạn, thu lương

Gửi dao miền ngược, thêm trường các khu…

Ở đâu u ám quân thù

Nhìn lên Việt Bắc, cụ Hồ sáng soi

Ở đâu đau đớn giống nòi

Trông về Việt Bắc mà nuôi chí bền

Mười lăm năm ấy, ai quên

Quê hương Cách mạng dựng nên Cộng hòa

Mình về mình lại nhớ ta

Mái đình Hồng Thái, cây đa Tân Trào.

Nước trôi nước có về nguồn

Mây đi mây có cùng non trở về?

Mình về, ta gửi về quê

Thuyền nâu trâu mộng với bè nứa mai

Nâu này nhuộm áo không phai

Cho lòng thêm đậm, cho ai nhớ mình

Trâu về, xanh lại Thái Bình

Nửa mai gài chặt mối tình ngược xuôi.

Nước trôi, lòng suối chẳng trôi

Mây đi mây vẫn nhớ hồi về non

Đá mòn nhưng dạ chẳng mòn

Chàm nâu thêm đậm, phấn son chẳng nhòa

Nửa mai mình gửi quê nhà

Nước non đâu cũng là ta với mình

Thái Bình đồng lại tươi xanh

Phên nhà lại ấm, mái đình lại vui…

Mình về thành thị xa xôi

Nhà cao, còn thấy núi đồi nữa chăng?

Phố đông, còn nhớ bản làng

Sáng đèn, còn nhớ mảnh trăng giữa rừng

Mình đi, ta hỏi thăm chừng

Bao giờ Việt Bắc tưng bừng đêm vui.

Đường về, đây đó gần thôi!

Hôm nay rời bản về nơi thị thành

Nhà cao, chẳng khuất non xanh

Phố đông, càng giục chân nhanh bước đường

Ngày mai về lại thôn hương

Rừng xưa núi cũ yêu thương lại về

Ngày mai rộn rã sơn khê

Ngược xuôi tàu chạy, bốn bề lưới giăng

Than Phấn Mễ, thiếc Cao Bằng

Phố phường như nấm như măng giữa trời

Mái trường ngói mới đỏ tươi

Chợ vui trăm nẻo về khơi luồng hàng

Muối Thái Bình ngược Hà Giang

Cày bừa Đông Xuất, mía đường tỉnh Thanh

Ai về mua vại Hương Canh

Ai lên mình gửi cho anh với nàng

Chiếu Nga Sơn, gạch Bát Tràng

Vải tơ Nam Định, lụa hàng Hà Đông

Áo em thêu chỉ biếc hồng

Mùa xuân ngày hội lùng tùng thêm tươi

Còn non, còn nước, còn trời

Bác Hồ thêm khỏe, cuộc đời càng vui!

Mình về với Bác đường xuôi

Thưa giùm Việt Bắc không nguôi nhớ Người

Nhớ Ông Cụ mắt sáng ngời

Áo nâu túi vải, đẹp tươi lạ thường!

Nhớ Người những sáng tinh sương

Ung dung yên ngựa trên đường suối reo

Nhớ chân Người bước trên đèo

Người đi, rừng núi trông theo bóng Người…

Lòng ta ơn Đảng đời đời

Ngược xuôi, đôi mặt một lời song song

Ngàn năm xưa, nước non Hồng

Còn đây, ơn Đảng nối dòng dài lâu

Ngàn năm non nước mai sau

Đời đời ơn Đảng càng sâu càng nồng.

Cầm tay nhau hát vui chung

Hôm sau mình nhé, hát cùng Thủ đô.

Tương tư (Tác giả: Nguyễn Bính)

Thôn Đoài ngồi nhớ thôn Đông,

Một người chín nhớ mười mong một người.

Gió mưa là bệnh của giời,

Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng.

Hai thôn chung lại một làng,

Cớ sao bên ấy chẳng sang bên này?
Ngày qua ngày lại qua ngày,

Lá xanh nhuộm đã thành cây lá vàng.

Bảo rằng cách trở đò giang,

Không sang là chẳng đường sang đã đành.

Nhưng đây cách một đầu đình,

Có xa xôi mấy mà tình xa xôi…

Tương tư thức mấy đêm rồi,

Biêt cho ai, hỏi ai người biết cho!

Bao giờ bến mới gặp đò?

Hoa khuê các bướm giang hồ gặp nhau?

Nhà em có một giàn giầu,

Nhà anh có một hàng cau liên phòng.

Thôn Đoài thì nhớ thôn Đông,

Cau thôn Đoài nhớ giầu không thôn nào?

Hỏi (Tác giả: Xuân Diệu)

Một năm, thêm mấy tháng rồi

Thu đi, đông lại, bồi hồi sắp xuân

Gặp em, em gặp mấy lần

Tưởng quen mà lạ, tưởng gần mà xa.

Ai làm cách trở đôi ta

Vì anh vụng ngượng, hay là vì em?

Trăng còn đợi gió chưa lên,

Hay là trăng đã tròn trên mái rồi?

Hằng ngày em nói bao lời

Với cha, với mẹ, với người xung quanh

Với đường phố, với cây xanh

Sao em chưa nói với anh một lời?

Tương tư ăn phải miếng mồi

Đứng đi trên lửa, nằm ngồi trong sương

Phải duyên, phải lứa thì thương

Để chi đêm thẳm ngày trường em ơi!

Tre Việt Nam (Tác giả: Nguyễn Duy)

Tre xanh,

Xanh tự bao giờ?

Chuyện ngày xưa… đã có bờ tre xanh.

Thân gầy guộc, lá mong manh,

Mà sao nên lũy nên thành tre ơi?

Ở đâu tre cũng xanh tươi,

Cho dù đất sỏi đất vôi bạc màu.

Có gì đâu, có gì đâu,

Mỡ màu ít chắt dồn lâu hóa nhiều.

Rễ siêng không ngại đất nghèo,

Tre bao nhiêu rễ bấy nhiêu cần cù.

Vươn mình trong gió tre đu,

Cây kham khổ vẫn hát ru lá cành.

Yêu nhiều nắng nỏ trời xanh,

Tre xanh không đứng khuất mình bóng râm.

Bão bùng thân bọc lấy thân,

Tay ôm tay níu tre gần nhau thêm.

Thương nhau tre không ở riêng,

Lũy thành từ đó mà nên hỡi người.

Chẳng may thân gãy cành rơi,

Vẫn nguyên cái gốc truyền đời cho măng.

Nòi tre đâu chịu mọc cong,

Chưa lên đã nhọn như chông lạ thường.

Lưng trần phơi nắng phơi sương,

Có manh áo cộc tre nhường cho con.

Măng non là búp măng non,

Đã mang dáng thẳng thân tròn của tre.

Năm qua đi, tháng qua đi,

Tre già măng mọc có gì lạ đâu.

Mai sau,

Mai sau,

Mai sau,

Đất xanh tre mãi xanh màu tre xanh.

Cây dừa (Tác giả: Trần Đăng Khoa)

Cây dừa xanh tỏa nhiều tàu

Dang tay đón gió, gật đầu gọi trăng

Thân dừa bạc phếch tháng năm

Quả dừa – đàn lợn con nằm trên cao.

Đêm hè hoa nở cùng sao

Tàu dừa – chiếc lược chải vào mây xanh

Ai mang nước ngọt, nước lành

Ai đeo bao hũ rượu quanh cổ dừa.

Tiếng dừa làm dịu nắng trưa

Gọi đàn gió đến cùng dừa múa reo

Trời trong đầy tiếng rì rào

Đàn cò đánh nhịp bay vào bay ra…

Đứng canh trời đất bao la

Mà dừa đủng đỉnh như là đứng chơi

Thơ lục bát về cha mẹ

Nhắc đến các câu thơ lục bát hay không thể thiếu chủ đề về cha mẹ. Cha mẹ là đấng sinh thành, có công nuôi nấng và dưỡng dục con cái thành tài. Thơ lục bát về chủ đề này ca ngợi tình cha mẹ bao la.

Những bài thơ lục bát về cha mẹ cảm xúc

Vì con (Tác giả: Trúc Lâm)

Vì con quên cả thân mình

Mẹ tôi tựa cánh lục bình nổi trôi

Đồng xa ướt áo mồ hôi

Tấm lưng gầy mẹ mang phơi giữa chiều

Vì con tóc bạc thêm nhiều

Cha tôi khua vội mái chèo ngược sông

Những ngày nước lũ mênh mông

Dáng cha lẫn giữa cơn giông vội vàng

Còng lưng gánh những lo toan

Mẹ về tất  tưởi đường càng thêm xa

Tinh mơ cho tới chiều tà

Luống cày những dấu chân cha còn hằn

Ruộng đồng, chợ búa quanh năm

Mẹ tôi vầng trán nếp nhăn thêm dày

Cha tôi chai sạm đôi tay

Chèo thuyền qua những tháng ngày long đong

Những đêm kéo vó trên sông

Mẹ ngồi đổ ánh trăng cong lên thuyền

Mái chèo cha rẽ màn đêm

Con thuyền trôi ngược hướng lên thăng trầm.

Công ơn cha mẹ (Tác giả: Ngạo Thiên)

Cuộc đời bao nỗi đắng cay

Nhìn về cha mẹ, lệ cay nghẹn ngào

Hôm nay nước mắt tuôn trào

Nhớ ơn cha mẹ, cả đời cưu mang

Cho con cuộc sống vinh quang

Tương lai tươi sáng, muôn vàng mai sau

Tóc mẹ nay đã bạc màu

Vì bao khổ cực, dãi dầu sớm trưa

Thương con không quản nắng mưa

Thức khuya dậy sớm, mưa giông không màng

Gian lao khổ cực nào than

Cho con no đủ, hiên ngang với đời

Con đây chẳng nói nên lời

Nghẹn ngào nước mắt, lòng này khắc ghi

Lạy cha lạy mẹ con quỳ

Công ơn trời biển, đời đời không quên.

Giấc mơ (Tác giả: Hà Thanh Hoa)

Đêm qua mơ thấy mẹ hiền

Đong đưa cánh võng bên hiên chiều hè

Mẹ cười bóng lá nghiêng che

Tóc pha sương trắng môi hoe miếng trầu…

Con ngồi nhổ cọng tóc sâu

Ầu ơ khúc hát mẹ ru thuở nào

Ngoài sân đàn cháu lao xao

Ríu ra ríu rít: “Bà ơi yêu bà…”

Thoảng nghe trong gió tiếng gà

Gọi vầng dương dậy vỡ òa giấc mơ

Mẹ ơi cho đến bao giờ

Được ôm lấy mẹ để mà yêu thương!

Thương cha nhớ mẹ (Tác giả: Minh Lộc)

Ơn đời con đã sinh ra

Biển khơi là mẹ, cha là núi non

Bao nhiêu vất vả gầy mòn

Mẹ cha đánh đổi cho con nụ cười

Mẹ là tia nắng vàng tươi

Thắp lên ánh sáng trong người của con

Mẹ ơi hãy mãi cười giòn

Con yêu mẹ lắm dáng thon gầy gò

Cha cho những bát cơm no

Mẹ cho câu hát điệu hò lời ru

Tóc con mọc tốt đầu xu

Bố ngồi cắt tỉa chỉn chu mượt mà

Bây giờ con lớn đi xa

Thương cha nhớ mẹ tuổi già đơn côi

Lòng con thấp thỏm bồi hồi

Nhớ về nơi ấy sục sôi trong lòng.

Tình cha (Tác giả: Thái Tài)

Khi con cất tiếng chào đời

Trào dâng cảm xúc cha rơi lệ mừng

Ẵm bồng, chăm bón, chiều cưng

Dẫu thêm vất vả nhưng cha đâu màng

Trằn trọc thao thức canh tàn

Lúc con đau ốm cha mang ưu phiền

Gian lao khổ cực truân chuyên

Để con được sống bình yên đủ đầy

Cho con cuộc sống sum vầy

Nên cha gánh hết đắng cay riêng mình

Cả đời chấp nhận hy sinh

Đổi lại hạnh phúc gia đình ấm no

Đời cha là kiếp đưa đò

Chở con vượt mọi gió giông bão bùng

Nắng mưa cha vẫn không chùn

Hoài luôn vững bước cùng con tháng ngày

Thời gian phủ úa thân gầy

Tóc xanh ngày ấy thay màu bạc phơ

Tình cha son sắc vô bờ

Chỉ cho mà chẳng mơ chi đáp đền

Nguyện lòng con mãi không quên

Mong cha vui khỏe vững bền tháng năm.

Các câu thơ về đấng sinh thành đã được nhiều nhà thơ thể hiện trong thơ 5 chữ. Bạn có thể xem thêm các bài thơ 5 chữ có tác giả để cảm nhận những hình ảnh trân quý trong những bài này.

Thơ lục bát về tình yêu

Những bài thơ lục bát hay nhất về tình yêu là những tình cảm và cảm xúc chân thành của các tác giả muốn gửi gắm. Mỗi bài thơ là một cung bậc cảm xúc khác nhau của nhà thơ.

Yêu thương (Tác giả : Liên Phạm)

Yêu thương gửi hết nơi xa

Kèm theo cả những hương hoa ngọt ngào

Em tôi dáng nhỏ thanh cao

Nụ cười đằm thắm đi vào tim anh.

Với bao mộng ước mong manh

Anh trao em cả mộng lành ngàn năm

Ngọt ngào, sâu lắng, âm thầm

Dịu êm thơm ngát hương trầm quế xưa.

Ngoài trời đã đổ cơn mưa

Mình anh ngồi ngắm gió mưa mặc lòng

Nhớ em thơ mộng trắng trong

Đam mê tình tứ, cho lòng xuyến xao.

Nhớ em, nỗi nhớ ngọt ngào

Gửi theo mây gió đi vào trùng khơi

Đậm đà như sắc xuân ngời

Cho anh ấp ủ một trời yêu thương.

Em là góc nhỏ thiên đường

Em là yêu dấu, mến thương ngọt ngào

Em như trăng sáng trên cao

Nụ cười ánh mắt dạt dài tim anh.

Gió và cát (Tác giả: Trần Kim Anh)

Em là cát dưới phù sa

Anh sẽ là gió thôi qua biển trời

Em là một ánh ban mai

Anh là mây trắng ca bài biển xanh.

Em mơ mây trắng bồng bềnh

Anh nghe tiếng nhạc những thanh bổng trầm

Một ngày nắng tắt lặng câm

Mây đen vần vũ thâm trầm trắng tan.

Ta buồn than khóc dở dang

Nhọc nhằn lê lết giữa hàng phi lao

Mặc cho gió quất biển gào

Tấm thân nhức mỏi ta vào hư không…

Thu qua cho một mùa đông

Bàng kia đỏ lá như giông thôi dần

Khẳng khiu khô khốc trơ thân

Cánh diều lạc lõng bần thần vi vu.

Dìu nhau vào cõi mộng du

Mơ làn gió thoảng trong mù mịt sương

Mệt nhoài trong kiếp yêu đương

Khát khao thêm một cung đường có nhau.

Tình yêu có ngọt có đau

Có thương có nhớ có sầu đắng môi

Trọn niềm thương nhớ bồi hồi

Vẫn nghe tê tái đơn côi một mình.

Vấn vương (Tác giả: Cỏ Hoang Tình Buồn)

Bao năm còn lại được gì?

Trên con đường nhỏ mình đi ngày nào

Có còn gió thổi lao xao

Hôn lên hoa cỏ ngọt ngào yêu thương.

Em quay về với con đường

Mới hay tình rớt hai phương trời sầu

Đau lòng nhìn những giọt ngâu

Ôm thương cuốn nhớ qua cầu vội bay.

Đắng cay chua xót từng ngày

Vướng tình ngang trái lá lay giữa đời

Dặn lòng chẳng để lệ rơi

Nhưng sao lòng cứ nghẹn lời hả anh?

Phải chăng duyên số không thành

Bởi hương cỏ dại mong manh cuối chiều

Ai từng đau khổ vì yêu

Mới hay tình lỡ gánh nhiều thương tâm.

Ngày đêm chỉ biết lặng thầm

Gọi nhau hai tiếng tri âm ngậm ngùi

Hết rồi kỷ niệm buồn vui

Đau thương phủ xuống chôn vùi tình xưa.

Lời thơ em cũng đã vừa

Chấm than bỏ ngõ mà chưa xuống dòng

Bởi còn chút nhớ đợi mong

Em vương vấn mãi ngập lòng người ơi.

Giá như (Tác giả: Chưa rõ)

Nhớ xưa em bảo cùng anh

Nếu mai hai đứa chúng mình chán nhau

Thì đời buồn biết bao nhiêu

Vô tư anh chẳng nghĩ điều ấy đâu

Ngày vui thấm thoắt qua mau

Bây giờ mình đã xa nhau thật rồi

Người xưa đã vắng bên trời

Lời xưa đã hóa thành lời tiên tri

Tình yêu đến, tình yêu đi

Biết chăng thì cũng làm gì được đâu

Giá ngày ấy chẳng gặp nhau

Chẳng trao ánh mắt, chẳng trao nụ cười

Thản nhiên hai cái mặt người

Dửng dưng đi giữa cuộc đời dửng dưng

Rồi ra mỗi đứa một đường

Không xao xuyến, chẳng vấn vương trong lòng

Chẳng buồn, chẳng nhớ, chẳng mong

Đêm không mộng mị, ngày không đợi chờ

Giá như hai đứa ngày xưa

Chán nhau ngay lúc mới vừa gặp nhau.

Em đợi (Tác giả: Trần Kim Anh)

Em ngồi đợi ánh trăng xanh

Đợi luôn khúc nhạc tình anh thắm nồng

Đợi mưa về với mùa đông

Đợi cho gió mát bên dòng sông thu.

Em ngồi với gió vi vu

Dưới trưa nắng tỏa ca từ ngát hương

Đợi anh tô thắm má hường

Đợi niềm yêu diết vấn vương đợi hoài.

Ban mai rồi tới đêm dài

Vẫn không thôi đợi mắt nai thẫm màu

Nhung huyền em đợi đêm thâu

Chỉ hồng em đợi bạc màu thời gian.

Đợi cho con nắng chảy tràn

Đợi mùa xuân với miên man mưa phùn

Đợi chi tố lốc tình hun

Đợi oan sai hết bao chùm quả ngon.

Anh khuyên em sẽ lòng son

Đợi chờ trong cả mỏi mòn xuân cay

Bao giờ ngọt lại vòng tay

Đông khô ấm áp lòng này mới thôi!

Thơ lục bát 2 câu

Những câu thơ lục bát hay 2 câu là các câu thơ ngắn gọn, súc tích nhưng thể hiện đầy đủ tình cảm và tâm tư của tác giả muốn truyền tải. Có rất nhiều câu thơ lục bát hay như bên dưới.

  1. Tình bạn như cái bánh đa
    Ai đem nhúng nước thế là mất ăn.
  2. Thương em nắm lấy bàn tay
    Nửa giây thôi đủ lắt lay nửa đời.
  3. Tình bạn là lá là hoa
    Tình bạn là cả bài ca trên đời.
  4. Mình ơi tôi gọi là nhà
    Nhà ơi tôi gọi mình là nhà tôi.
  5. Nếu em là giọt nắng hồng
    Thì xin sưởi ấm nỗi lòng cô đơn.
  6. Trái tim con chút lửa hồng
    Cũng xin ơn cảm mênh mông tặng người.
  7. Du cho sông cạn đá mòn
    Con non còn nước còn lời thề xưa.
  8. Người ơi trong cõi phiêu bồng
    Chỉ xin giữ lấy tấm lòng thủy chung.
  9. Tình bạn áo trắng một thời
    Bây giờ áo bạc phai rồi vẫn theo.
  10. Ở đâu trăng có nhớ người
    Ở đây đang có một người nhớ trăng.
  11. Nắng mưa là chuyện của trời
    Tương tư là chuyện của tôi yêu nàng.
  12. Với em dù lắm chua cay
    Tình yêu trước gió càng lay càng bền.
  13. Đôi khi lỡ hẹn một giờ
    Lần sau muốn gặp phải chờ trăm năm.
  14. Người ơi gặp gỡ làm chi
    Trăm năm biết có duyên gì hay không.
  15. Khi say một chén cũng say
    Khi nên tình nghĩa một ngày cũng nên.
  16. Thương em mỗi lúc một nhiều
    Ghét em mỗi lúc mỗi trìu mến em.
  17. Em ngồi đàn bản tình ca
    Mà sao lễ đẫm nhạt nhòa đôi mi.
  18. Trái tim hát lại câu thề
    Bài thơ tôi lại nhớ về người dưng.
  19. Bên này trời vẫn đang mưa
    Lòng anh vẫn thế vẫn chưa hết  buồn.
  20. Anh là anh của lưng chừng
    Tôi là tôi của đã từng thương anh.

Thơ lục bát 4 câu

Thơ lục bát 4 câu là câu thơ ngắn với nhiều chủ đề khác nhau. Mỗi chủ đề là một cảm xúc khác mà tác giả muốn gửi gắm.

  1. Tìm mấy chẳng thấy mây đâu
    Gió buồn gió lặng vào sâu trong đời
    Cánh diều mất gió chơi vơi
    Ngã nhào xuống đất rối bời dây neo.
  2. Về đâu mái tóc người thương
    Để anh vương vấn giữa đường tình duyên
    Ngày nào hai đứa hàn huyên
    Giờ sao lẻ bóng con thuyền lênh đênh.
  3. Cô kia đứng cạnh hoa mai
    Dừng chân anh hỏi đôi câu chạnh lòng
    Xuân nay độ tuổi bao nhiêu
    Người yêu đã có hay còn cô đơn.
  4. Bây giờ mận mới hỏi đào
    Vườn hồng đã có ai vào hay chưa
    Mận hỏi thì đào xin thưa
    Vườn hồng có lối nhưng chưa ai vào.
  5. Anh về anh ốm tương tư
    Anh về thân rũ dật dờ ngày đêm
    Mong manh trút cạn nỗi niềm
    Trái tim thổn thức có thêm bóng người.
  6. Vườn xuân hoa nở muôn màu
    Tỏa hương thơm ngát dạt dào ngất ngây
    Ong vờn bướm lượn vui say
    Thi nhân ghé lại tháng ngày lãng quên.
  7. Người đi theo gió đuổi mây
    Tôi buồn nhặt nhạnh tháng ngày lãng quên
    Em theo hú bóng kim tiền
    Bần thần tôi ngẫm triên miên thói đời.
  8. Ta về mách với mùa thu
    Có người lẩn thẩn đang ru tóc thề
    Ta đi mách với nắng hè
    Có người tiếc tuổi hát về mùa xuân.
  9. Tại sao nước mắt lại tràn
    Tại sao hy vọng lại càng mất đi
    Tại sao uống rượu ngàn ly
    Nhưng lại không thể quên đi một người.
  10. Thi đua ta quyết thi đua
    Thi đua ta quyết tiến lên hàng đầu
    Hàng đầu rồi biết đi đâu
    Đi đâu không biết hàng đầu cứ đi.

Thơ lục bát 6 câu

Bên cạnh các câu thơ lục bát 4 câu là những bài thơ lục bát 6 câu đầy tình cảm. Có rất nhiều bài thơ lục bát hay như bên dưới.

  1. Trở về tìm mái nhà quê
    Tìm hình bóng mẹ bộn bề nắng mưa
    Tìm nắng xuyên ngọn cây dừa
    Tìm hương mạ mới gió lùa thơm tho
    Tìm đàn trâu với con đò
    Áo bà ba mẹ câu hò trên sông.
  2. Vẫn còn có một chợ tình
    Để nguôi đi chuyện của mình ngày xưa
    Tháng năm lòng cách, mặt thưa
    Có bao điều vẫn còn chưa cất lời
    Hương đêm tĩnh lặng, bồi hồi
    Nói câu cuối nữa để rồi chia xa.

Thơ lục bát 8 câu

Thơ lục bát 8 câu là những bài thơ phổ biến thường gặp trong văn học Việt Nam. Mỗi bài thơ đều chất chứa bao nỗi niềm, tâm tư của tác giả với chủ đều được viết.

  1. Dường như trời ấm lại rồi
    Nhìn ra cuối bãi cả trời đang mưa
    Áo em lấm tấm hạt mưa
    Ai đem ngọc dát trên tơ óng vàng.
    Cỏ xanh phủ kín mặt đường
    Bến sông con nước vấn vương tình người
    Em vừa rời bến đi rồi
    Chỉ còn trước mặt một trời mưa xuân.
  2. Quê nghèo nuôi lớn khôn tôi
    Chang chang nắng đỏ ngày ngồi lưng trâu
    Vui cùng ruộng lúa đồng sâu
    Bàn bè trang lứa xanh đầu thuở xưa.
    Thương cha cày cấy nhiều mưa
    Thương mẹ tần tảo buổi trưa ngoài đồng
    Nhọc nhằn cái khổ nghề nông
    Chạnh lòng con viết nhớ mong quê mình.
  3. Em không đi hết chặng đường
    Để ai dang dở những thương cùng buồn
    Biển xa gió động, sóng cồn
    Vệt lân tinh xé cánh chuồn trong đêm
    Dẫu rằng đã cố tình quên
    Lạ sao cái nhớ càng thêm, càng nhiều
    Lối xưa ai rẽ nửa chiều
    Để ai phải nhớ, phải yêu cả đời.
  4. Em về bên ấy làm dâu
    Mẹ cha đi đón qua cầu mới xây
    Ngày xưa cũng đoạn sông này
    Nước sông thì lớn, đò đầy chẳng qua
    Mấy lần lỡ hẹn đôi ta
    Mấy lần hờn dỗi rằng là quên nhau
    Bây giờ đã có nhịp cầu
    Tiếc rằng hai đứa gần nhau mất rồi.

Các bài thơ lục bát ở tiểu học

Thơ lục bát xuất hiện từ sớm trong các bài thơ chương trình tiếng việt ở bậc tiểu học. Hầu hết các bài thơ này đều dễ nhớ, câu từ ngắn gọn và dễ hiểu.

Mẹ (Tác giả: Trần Quốc Minh)

Lặng rồi cả tiếng con ve

Con ve cũng mệt vì hè nắng oi.

Nhà em vẫn tiếng ạ ời

Kẽo cà tiếng võng mẹ ngồi mẹ ru.

Lời ru có gió mùa thu

Bàn tay mẹ quạt mẹ đưa gió về.

Những ngôi sao thức ngoài kia

Chẳng bằng mẹ đã thức vì chúng con.

Đêm nay con ngủ giấc tròn

Mẹ là ngọn gió của con suốt đời.

Quả ngọt cuối mùa (Tác giả: Võ Thanh An)

Trong vòm lá mới chồi non,

Chùm cam bà giữ vẫn còn đung đưa.

Quả ngon dành tận cuối mùa,

Chờ con, phần cháu bà chưa trảy vào.

Giêng, hai rét cứa như dao,

Nghe tiếng chào mào chống gậy ra trông.

Nom đoài rồi lại ngắm đông,

Bề lo sương táp, bề phòng chim ăn.

Quả vàng nằm giữa cành xuân,

Mải mê góp mật, chuyên cần tỏa hương.

Bà ơi! Thương mấy là thương,

Vắng con, xa cháu tóc sương da mồi.

Bà như quả ngọt chín rồi,

Càng thêm tuổi tác, càng tươi lòng vàng.

Tiếng ru (Tác giả: Tố Hữu)

Con ong làm mật, yêu hoa

Con cá bơi, yêu nước, con chim ca, yêu trời

Con người muốn sống, con ơi

Phải yêu đồng chí, yêu người anh em.

Một ngôi sao, chẳng sáng đêm

Một thân lúa chín, chẳng nên mùa vàng.

Một người – đâu phải nhân gian?

Sống chăng, một đốm lửa lửa tàn mà thôi!

Núi cao bởi có đất bồi

Núi chê đất thấp, núi ngồi ở đâu?

Muôn dòng sông đổ biển sâu

Biển chê sông nhỏ, biển đâu nước còn?

Tre già yêu lấy măng non

Chắt chiu như mẹ yêu con tháng ngày

Mai sau con lớn hơn thầy

Các con ôm cả hai tay đất tròn.

Sáng tháng năm (Tác giả: Tố Hữu)

Vui sao một sáng tháng năm

Đường về Việt Bắc lên thăm Bác Hồ

Suối dài xanh mướt nương ngô

Bốn phương lồng lộng thủ đô gió ngàn…

Bác kêu con đến bên đàn

Bác ngồi Bác viết, nhà sàn đơn sơ

Con bồ câu trắng ngây thơ

Nó đi tìm thóc quanh bồ công văn

Lát rồi, chim nhé, chim ăn

Bác Hồ còn bận khách văn đến nhà.

Bàn tay con nắm tay cha

Bàn tay Bác ấm vào da vào lòng.

Bác ngồi đó, lớn mênh mông

Trời xanh biển rộng ruộng đồng nước non…

Hành trình của bầy ong (Tác giả: Nguyễn Đức Mậu)

Với đôi cánh đẫm nắng trời

Bầy ong bay đến trọn đời tìm hoa

Không gian là nẻo đường xa

Thời gian vô tận mở ra sắc màu.

Tìm nơi thăm thẳm rừng sâu

Bập bùng hoa chuối, trắng màu hoa ban.

Tìm nơi bò biển sóng tràn

Hàng cây chắn bão dịu dàng mùa hoa.

Tìm nơi quần đảo khơi xa

Có loại hoa nở như là không tên…

Bầy ong rong ruổi trăm miền

Rù rì đôi cánh nối liền mùa hoa.

Nối rừng hoa với biển xa

Đất nơi đâu cũng tìm ra ngọt ngào.

Nếu hoa có ở trời cao

Thì bầy ong cũng mang vào mật thơm.

Chắt trong vị ngọt mùi hương

Lặng thầm thay những con đường ong bay.

Trải qua mưa nắng vơi đầy

Men trời đất đủ làm say đất trời.

Bầy ong giữ hộ con người

Những mùa hoa đã tàn phai tháng ngày.

Bài thơ lục bát tiểu học

Bầm ơi (Tác giả: Tố Hữu)

Ai về thăm mẹ quê ta

Chiều nay có đứa con xa nhớ thầm

Bầm ơi có rét không bầm?

Heo heo gió núi, lâm thâm mưa phùn

Bầm ra ruộng cấy bầm run

Chân lội dưới bùn, tay cấy mạ non

Mạ non bầm cấy mấy đon

Ruột gan bầm lại thương con mấy lần

Mưa phùn ướt áo tứ thân

Mưa bao nhiêu hạt, thương bầm bấy nhiêu!

Bầm ơi, sớm sớm chiều chiều

Thương con, bầm chớ lo nhiều bầm nghe!

Con đi trăm núi ngàn khe

Chưa bằng muôn nỗi tái tê lòng bầm

Con đi đánh giặc mười năm

Chưa bằng khó nhọc đời bầm sáu mươi.

Con ra tiền tuyến xa xôi

Yêu bầm yêu nước, cả đôi mẹ hiền.

Thơ lục bát chế

Bên cạnh các bài thơ về nhiều chủ đề khác nhau thì còn có các bài thơ lục bát chế với mục đích vui vẻ, hài hước. Có rất nhiều bài thơ chế như bên dưới.

Tình yêu như thể rút thăm (Tác giả: Chưa rõ)

Tình yêu như thể rút thăm

Rút trúng thì sướng, rút nhầm thì đau

Tình yêu như thể đi câu

Anh nào chai mặt ngồi lâu mới tài

Tình yêu như thể quan tài

Mới loanh quanh ở bên ngoài đã run

TÌnh yêu như thể dây thun

Lúc co lúc giãn lúc thì đứt ngay

TÌnh yêu như thể người say

Lúc nào cũng tưởng đang bay bên đời

Tình yêu như thể điểm mười

Có học cho hết cả đời vẫn mong

Tình yêu như thể đuôi công

Trông thì đẹp đấy nhưng không ra gì

Tình yêu như thể bánh mì

Tây ta đều thích bởi vì nó ngon

Tình yêu như thể thỏi son

Sinh ra chi để làm món cái môi…

Chú Cuội (Tác giả: Chưa rõ)

Chú Cuội ngồi gốc cây đa

Nửa đêm ngồi cạnh Hằng Nga sờ đùi

Hằng Nga chẳng nói chẳng la

Chú Cuội được thể sờ ba bốn lần

Chú Cuội tẩn mẩn tần ngần

Hằng Nga thét quát cái thằng đần kia

Có thế mà mày đã phê

Lên cao tý nữa còn phê gấp mười.

Ra mắt bố bạn gái (Tác giả: Chưa rõ)

Tối nay ra mắt bố nàng

Mới vào tôi hỏi rộn ràng bố vui

Bố nàng chào lại rất bùi

Cả hai nói chuyện cười vui thực tình

Thế rồi đang chuyện hết mình

Bỗng dưng thèm thuốc thực tình ngại ghê

Mập môi hỏi nhỏ bác nề

Cháu xin điếu thuốc hút nghe đỡ buồn

Bố nàng hỏi lại tôi luôn

Ơ cháu thuốc hả? Tôi buồn đáp ngay

Uống bia phải thuốc mới bay

Bố nàng lại hỏi tôi ngay tức thì

Lại bia nữa á? kinh nhì

Vậy là mất điểm tôi phi luôn rằng

Bạc thua cháu mới bia hăng

Bố nàng trợn mắt, hỏi rằng bạc ư?

Ấy thì trót lộ thân hư

Trả lời tôi nói trong tù rảnh chơi

Bố nàng hoảng hốt ngắt lời

Hỏi ngay sao lại vào nơi tù đày

Ở thì tôi cũng đáp ngay

Mấy lần cháu đến như này bác ơi

Phụ huynh mấy bác cự lời

Chúa buồn xung tiết nên đời đi tong

Bố nàng hốt hoảng bằng lòng

Vậy là tôi đã vui trong yên bình

Lại con sắp được vợ xinh

Mừng vui hoan hỷ hội mình khoe luôn.

Kết luận

Thơ lục bát là một thể thơ hay, bay bổng và lôi cuốn người đọc. Đọc hết các bài thơ lục bát để cảm nhận được tình cảm của tác giả muốn gửi gắm vào bài thơ đã viết.

5/5 - (8621 bình chọn)

Related Articles

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button